s-1
| Thanh bắt chuyện với Hùng và nói : ' Tôi trông ông quen quen ? ' . |
s-2
| Hùng giật mình : ' Sao tôi không biết ông nhỉ ? ' . |
s-3
| Thanh quay sang Hùng : ' ông quê đâu nhỉ ? |
s-4
| À , tôi còn có danh sách lớp đây này ' . |
s-5
| Nói rồi Thanh giở danh sách lớp đọc vanh vách tên tuổi , địa chỉ , điện thoại của Hùng . |
s-6
| Có lẽ vì lịch sự Hùng cũng nói : ' Tôi cũng thấy hình như gặp ông ở đâu ' . |
s-7
| Như dự đoán của Thanh , mấy hôm sau Hùng gặp bà Loan thưa chuyện . |
s-8
| Có lẽ đã thấy đủ , bà Loan xách túi đi ra với cả ban nhạc trong lòng . |
s-9
| Theo chân cửu vạn , chúng tôi đã chứng kiến con đường vận chuyển hàng lậu đầy sôi động và cũng không kém phần tinh vi , phức tạp . |
s-10
| Thanh vỗ đùi đánh đét rồi hô váng nhà : ' Thôi chết rồi ! |
s-11
| Thanh đập vai Hùng hét to : ' cô ơi , hóa ra con rể tương lai của cô đang học cùng lớp tại chức với cháu . |
s-12
| Bà Loan rành rẽ : ' mày chỉ huyên thuyên , anh Hùng tốt nghiệp đi làm mấy năm rồi ' . |
s-13
| Cổng trắng , Thác Ném , quốc lộ 1 cũ ... - những địa danh đã trở nên quá quen thuộc trên bản đồ hàng lậu đi về Lạng Sơn . |
s-14
| Bên kia núi , chỉ cách vài kilômet là những kho hàng lậu đang chờ mang đi . |
s-15
| Đoạn nào khó đi thì đã có người đứng chờ từ trước để lấy . |
s-16
| Nếu mũ trẻ con thì bán như cho . |
s-17
| Đợt hàng này giá trị không cao bởi giá khá bèo , hơn nữa lại cồng kềnh . |
s-18
| Những chiếc đầu đĩa CD , VCD ... chất cao 5 - 6 m , trải rộng hàng trăm mét vuông . |
s-19
| Riêng việc học đại học tuy thiếu chính xác một chút ( vì đang học chứ không phải đã tốt nghiệp ) , nhưng có thể thông cảm . |
s-20
| Tuy nhiên , với 253 km đường biên , chúng tôi không thể chặn hết được ... |
s-21
| Người mua thì không quan tâm hàng nhập lậu hay nội địa . |
s-22
| Đem ra vườn cắt thử , thấy sướng tay , anh ở ngoài vườn cắt tỉa suốt ngày quên cả cơm nước . |
s-23
| Thọ về . |
s-24
| Gia đình Thọ lại trôi theo cuộc sống đầy lo toan , bận rộn . |
s-25
| Hải ý tứ nói : là thằng con trai muốn thể hiện sức mạnh thì cần tránh bị coi thường , nhất là về đầu óc . |
s-26
| Đang trò chuyện , chợt một thanh niên trong đoàn khách hét toáng : ' Ơ , tuấn , mày sang đây làm gì ? ' . |
s-27
| Mấy lần đi qua Bưởi vào nhà tìm nhưng bố mẹ mày nói mày đi làm xa ... |
s-28
| Tùng nói không nên vội vàng mà mẹ phải âm thầm tìm hiểu . |
s-29
| Những tuyến đường không có nhà dân thì cửu vạn khẩn trương nhảy lên xe máy lao về điểm tập kết . |
s-30
| Nhưng chất lượng thực tế vô cùng kém , một đứa trẻ cũng có thể dễ dàng bóp hai thành mũ chạm nhau . |
s-31
| Ai mua vài trăm chiếc chỉ có cách mua lại của các chủ hàng VN . |
s-32
| Không biết chủ hàng Trung Quốc lãi bao nhiêu , chỉ biết qua đến Lạng Sơn giá trị của chiếc mũ đã tăng lên gấp rưỡi . |
s-33
| Cứ từng đoạn một như vậy , hàng dần dần được đưa về thành phố Lạng Sơn để tiêu thụ . |
s-34
| Thậm chí thịt lợn , thịt bò còn được xẻ sẵn từ bên kia mang sang đây bán ' . |
s-35
| Hải và bố mẹ ngày trước ở chung với ông bà trên đường Bưởi và người bạn nọ quen biết Hải trong thời kỳ Hải ở đó . |
s-36
| Lá thứ nhất cho biết đã quay lại gặp bố mẹ Hải , biết được nhà ông bà Hải vẫn ở Bưởi . |
s-37
| Anh Tư bảo ở xứ ' khỉ ho cò gáy ' này tới mùa thu hoạch tìm nhân công khó như hái sao trên trời vậy . |
s-38
| Nhưng điều này cũng dạy cho Phạm biết : muốn giúp trẻ lang thang không gì bằng cho chúng một cái nghề . |
s-39
| Chưa bao giờ mẹ con bà Loan lại tranh luận với nhau gay gắt như gần đây . |
s-40
| Tất cả có thể đổ xuống sông , thậm chí còn tồi tệ hơn khi chưa thực hiện . |
s-41
| Tuy nhiên , chẳng thấy một ai thực thi nhiệm vụ này . |
s-42
| Ông Trường nói vui : ' Chỉ khi lợn gà nói được ngoại ngữ thì chúng tôi mới biết đó không phải hàng nội địa ' . |
s-43
| Thay vào đó là những bức ảnh nói về chính những đứa trẻ lang thang . |
s-44
| Áo trắng , cặp đen và kính cận , Thanh chặn đường ông trưởng thôn nói : ' Cơ quan xét kết nạp Đảng cho Hùng . |
s-45
| Theo dõi tiếp hai lần , Thanh kết luận Hùng đang học Đại học Thương mại chứ chưa tốt nghiệp như bà Loan biết . |
s-46
| Thanh quyết định khai thác ở chính anh ta qua một kịch bản : Hùng đến chơi , điện thoại nhà bà Loan đổ chuông . |
s-47
| Cụ kể : ' Nó còn trói , đánh tôi để lấy tiền ' . |
s-48
| Nói chuyện một lúc , bà quay sang Hùng và bảo : ' bạn cô ( thám tử Thanh ) có con trai đang ở Đức . |
s-49
| Với việc bỏ vốn một , lời gấp đôi , tư thương nào mà chẳng muốn làm . |
s-50
| Đem máy cho vợ , tiện tay Thọ bấm đọc . |
s-51
| Người bán hàng thì cứ khẳng định mua từ các làng bản của người dân tộc nên rất an toàn . |
s-52
| Tuy nhiên , nhiều người dân đi chợ cho biết phần lớn đều là nông sản , thực phẩm Trung Quốc . |
s-53
| Lực lượng QLTT cũng tỏ ra bỡ ngỡ với những mặt hàng mới như cá chim trắng , ba ba ... |
s-54
| Chỉ có người tiêu dùng là đánh cuộc với may rủi . |
s-55
| Khủng bố bằng điện thoại : thả mồi . |
s-56
| Những lần sau anh gọi lại thì số máy này tắt . |
s-57
| Thọ đọc : Sao em bỏ hẹn mà không báo gì cho anh , làm anh chờ cả buổi . |
s-58
| Thu đi nghỉ , còn Thọ thở dài rồi âm thầm ra box điện thoại công cộng gọi vào số máy bí ẩn kia . |
s-59
| Hải học giỏi nhưng không hiểu sao thi đại học trong nước không đỗ . |
s-60
| Ngày chủ nhật đẹp trời , hai vợ chồng thu - Thọ ríu rít sửa soạn cho bữa tiệc cuối tuần . |
s-61
| Thu một lần nữa hốt hoảng . bối rối và chị lại nói không biết . |
s-62
| Mặt Thọ sa sầm , giọng lạnh như băng : Em làm gì quá đáng mà để người yêu giận này ! ' . |
s-63
| Hai vợ chồng lời qua tiếng lại khá căng thẳng . |
s-64
| Đủ giận hờn , khen gợi , hẹn hò , trách móc , nghi ngờ ... |
s-65
| Chị cũng nghĩ chẳng nên cho chồng biết , chỉ tổ bực mình và khó chịu ... |
s-66
| Nhiều lần Thu đã nhờ người gọi vào số máy đó nhưng vẫn không có người nghe ... |
s-67
| Thu cho rằng có kẻ nào đó trêu chọc hay chơi xỏ mình nên mặc kệ . |
s-68
| Tin viết : ' em thật quá đáng , dù chúng mình không còn gì với nhau nữa thì cũng phải nói một lời rõ ràng . |
s-69
| Hai vợ chồng quyết định sát cánh chống ' tin tặc ' . |
s-70
| Anh bấm máy , chuông đổ nhưng không có người nhận . |
s-71
| Bỏ con cá làm dở , Thu đọc mẩu tin , mặt tái mét , tay run như người cảm lạnh . |
s-72
| Kẻ nhắn tin đó lại còn luôn theo sát vợ Thọ hằng ngày . |
s-73
| Thu làm ở công ty khác và cũng không có đặc quyền đặc lợi gì nên không mâu thuẫn với ai . |
s-74
| Họ cho biết : Thọ làm ở công ty nhà nước với chức vụ nhân viên bình thường , làm công ăn lương và không mâu thuẫn với ai . |
s-75
| Điều này tuy thuận lợi trong việc nắm bắt Tùng song cũng hết sức nguy hiểm vì dễ sơ suất . |
s-76
| Và thứ tư , thủ phạm thuộc mối quan hệ của người chồng . |
s-77
| Thọ hỏi Thu có nghi ai thì Thu nói không ai có dấu hiệu khả nghi . |
s-78
| Hôm sau Cường lại gặp riêng Thu . |
s-79
| Họ khảo sát từ giường nằm , bếp ăn đến trình độ y tá . |
s-80
| Đứng bàn bạc một lúc họ mới quay về phòng giám đốc . |
s-81
| Và nguy hiểm nhất vẫn là vấn đề qui hoạch . |
s-82
| Tiến trình pháp lý có thể tốn nhiều thời gian . |
s-83
| Sự dối trá đã chấm dứt ! |
s-84
| Đua nhau làm giả . |
s-85
| Sau bị nứa đâm vào đầu gối nên năm 1998 xin về . |
s-86
| Không biết họ ở đâu . |
s-87
| Số của tôi là 596 . 094 . |
s-88
| Tùng như vén mây thấy mặt trời . |
s-89
| Có tay cửu vạn một mình làm hai vác chạy phăm phăm ra đường . |
s-90
| Cường phân tích nếu liên quan càng dễ tìm . |
s-91
| Nhất nghệ tinh ! |
s-92
| Riêng mình nghĩ khác . |
s-93
| Công lý không biên giới . |
s-94
| 25 năm để thành nghề quả là khó . |
s-95
| Đổi những giọt nước mắt lấy một nụ cười . |
s-96
| Thu hãy nói với chồng , với đồng nghiệp ở cơ quan và một số bạn bè thân là mình mất điện thoại . |
s-97
| Hai gia đình nội ngoại của họ đều không có tranh giành thừa kế hay chuyện gì khác ... |
s-98
| Bỗng điện thoại di động của Thu có tin nhắn . |
s-99
| Nhưng chuyện cũng chỉ dừng ở đó và Thọ cũng không nghi ngờ thêm đối tượng nào nữa . |
s-100
| Chuyện này Thu phải giấu Thọ . |